Thơ – Vô thường – Nguyễn Bảo Trung

VÔ THƯỜNG

Nguyễn Bảo Trung

Hiểu rồi rác cũng là hoa

Thương rồi muôn sự cho qua nhẹ nhàng

Tâm an trời đất sẽ an

Nhìn ra sân nắng cúc vàng lung linh